Em rat thuong noi bang khuang cua chi .Vi cung co luc em ngoi nham tinh minh da xa nhung nguoi thuong nho bao nhieu ngay ....thoi gian do moi day thoi sao gio da xa voi voi ....
Người thân của mình xa khuất, sao mà không nhớ thương phải không em? Nhưng chị nghiệm ra rằng, cái thương nhớ ấy ban đầu nó xốc nổi ồ ạt lắm, nó làm ta tưởng chừng không chịu đựng nổi. Nhưng lâu dần thì nó đằm xuống, lắng sâu, và ta chợt hiểu rằng nó trở thành một phần tâm hồn ta rồi. Đôi khi nó lẩn khuất đâu đó, nhưng nó sẽ trổi dậy nếu có điều gì đó gợi nhớ! Vậy thôi! Và hôm nay, tờ lịch ngày 27/2!
Em ấy còn thì lại buồn thương cho em vì chuyện khác! Em mất rồi là em hết nợ trần gian. Chỉ không biết - và mãi mãi sẽ không bao giờ biết - tâm trạng em thế nào phút giây ấy, khi em quyết định bằng lòng phẫu thuật. Kíp mổ đang chuẩn bị thì em đi! Xót lắm chị à.
Đếm ngày chi vậy chị?
Trả lờiXóaMốt nữa thứ ba..rồi lại thứ tư ....đến hết tuần! Lẹ hết biết hén chị ?
Trả lờiXóaCó chúc mừng y sĩ, bác sĩ nào ko?
Trả lờiXóa:):)
Trả lờiXóaNgay nao cung la ngay cua ai do! Co ngay vui thi cung co ngay buon! Vay do!!!!
Trả lờiXóaSu lap lai cua ngay, thang lam goi nho nhung ky niem, su kien...Con om Co mot cai nha. Moa...moa...
Trả lờiXóaSao hôm nay bổng dưng bâng khuâng vậy chị?
Trả lờiXóaCó chị ạ.
Trả lờiXóa"Người ấy" xưa là y sĩ của một bệnh viện lớn ở Sài Gòn!
Giờ người ấy xa lắm rồi!!
Em chỉ biết hôm nay là chủ nhật, chị hãy vui với những gì đang hiện hữu chung quanh, chị nhé. Ngồi đếm thời gian và nhớ, mau già lắm đó.
Trả lờiXóa"Thời gian đã qua đi, không thể trở lại..." em à.
Trả lờiXóaCám ơn con!
Trả lờiXóaĐó là niềm bâng khuâng thương nhớ của Tháng Hai!
Trả lờiXóaBiết vậy, nhưng làm sao buộc mình không suy nghĩ? Khi mà ngày tháng cứ gợi nhớ...
Trả lờiXóaChia sẻ với bạn mình, nỗi buồn nhớ khôn cùng ấy ...
Trả lờiXóaChị,
Trả lờiXóaSẽ tìm vui trong công việc, để người đã xa vui lòng!
Có những ngày tháng để nhớ, cũng là một sự "giàu có" đấy bà chị hen.
Trả lờiXóaMỗi sự giàu có mang sắc thái khác nhau hén!
Trả lờiXóaKo biết nghĩ có đúng ko, riêng trong nỗi buồn vì thương nhớ này của bạn mình thì ko nên (giàu) có.
Trả lờiXóaEm rat thuong noi bang khuang cua chi .Vi cung co luc em ngoi nham tinh minh da xa nhung nguoi thuong nho bao nhieu ngay ....thoi gian do moi day thoi sao gio da xa voi voi ....
Trả lờiXóaVốn đã có sẵn rồi, làm sao mà không nên có được giờ chị?
Trả lờiXóaHôm nay là giỗ 2 năm em gái em đấy!
Mình diễn đạt dở đó. Nghĩ rằng phải chi em ấy vẫn còn, để TN ko phải buồn vì nhớ thương em như thế.
Trả lờiXóaNgười thân của mình xa khuất, sao mà không nhớ thương phải không em? Nhưng chị nghiệm ra rằng, cái thương nhớ ấy ban đầu nó xốc nổi ồ ạt lắm, nó làm ta tưởng chừng không chịu đựng nổi. Nhưng lâu dần thì nó đằm xuống, lắng sâu, và ta chợt hiểu rằng nó trở thành một phần tâm hồn ta rồi. Đôi khi nó lẩn khuất đâu đó, nhưng nó sẽ trổi dậy nếu có điều gì đó gợi nhớ!
Trả lờiXóaVậy thôi! Và hôm nay, tờ lịch ngày 27/2!
Em ấy còn thì lại buồn thương cho em vì chuyện khác! Em mất rồi là em hết nợ trần gian. Chỉ không biết - và mãi mãi sẽ không bao giờ biết - tâm trạng em thế nào phút giây ấy, khi em quyết định bằng lòng phẫu thuật. Kíp mổ đang chuẩn bị thì em đi!
Trả lờiXóaXót lắm chị à.
Xót lắm vì TN đã không thể đến kịp lúc với em ấy, đúng không?
Trả lờiXóaCó thể đến kịp! Mà rồi không đến được! Nghĩ lại càng xót! Trách ai giờ nên lại càng xót. Cái vòng luẩn quẩn ấy! Thật là khốn khổ!
Trả lờiXóa